Anh cất bước ra đi từ làng quê, mang theo ước vọng đổi đời xa xứ. Người em gái nhỏ quặn lòng hy vọng, tháng năm trôi trong khắc khoải ngóng chờ. Mối tình tự thủa kim lan cho mười năm hảo vọng, người đã không về bên bến cũ tình xưa. Ôm khối khiết tình trong đời vẫn vũ, em bước đi loạng choạng giữa đời đau... Ngã ở đâu thì đứng dậy ở đó . Bỏ hết về nhà thôi anh em ơi
Vì yêu tha thiết con người
Anh xa thành phó về nơi ít người
Thương giùm anh với người ơi
Đừng để a hiu quạnh giữa đời đông vui...
Cùng em khoác chiếc áo tơi ra đồng ... Dù trời đổ nắng chang chang vẫn quàng ....
Để nghĩa tình đừng nhạt đừng phai ... .